Hôm nay , ngày 27.2 ngày
Thầy thuốc Gia đình. Một ngày thật ý nghĩa và cao quý. Ngày trọng đại trong đời và tôi kg bao giờ quên .Tôi rất trân
trọng và nhớ mãi hình ảnh người BS thanh cao ấy . Cách đây 6 năm về trước , quả
thật nguy hiểm. Tôi suýt mất mạng vì sự khám bệnh "Tắc
trách" của Ê Kiếp trực hôm đó. Thậm chí kg cho tôi nhập viện
nữa . Cũng may là đổi ca trực , Trời còn thương cho tôi gặp một
BS rất tài giỏi Khám và Định bệnh cho tôi... Chuẩn bị "mổ cấp cứu "gấp, nếu châm trễ sẽ nguy hiểm đến tính mạng... Ối trời ơi ! tôi nghe mà lạnh ngắt cả người ...Lúc đó , bên cạnh tôi lại kg có người thân nào, một cảm giác bất an , lo sợ kg gì tả nỗi .Tôi chỉ còn biết chấp tay cầu nguyện cho tôi được bình an , vượt qua kiếp nạn này . Sống chết gần nhau trong gang tấc...Chỉ chậm 10 phút thôi là
...
Ngày xuất viện , tôi tìm gặp vị Bác sĩ ấy và
nói lời cảm ơn vì đã cứu sống mạng tôi . Một nụ cười rất
tươi . Một giong nói nhỏ nhẹ rất dễ thương và cũng thật ấm
áp , đã từ chối nhận quà của tôi và cho là cứu người "là
trách nhiện nên làm . Đúng là "lương y như từ mẫu". Hình ảnh
ấy tôi luôn nhớ mãi...
Thật lòng mà nói tôi rất thích ngành này . Trước đây
thi vào ĐHYK chỉ thiếu có 1đ là tôi đã trở thành BS rồi.
Người ta nói kg sai "học tài thi phận " có khác. Đôi lúc ngẫm
nghĩ cảm thấy tiếc hùi hụi . Bỗng dưng lại chuyển qua ngành khác
. Hay là tôi có duyên với ngành nay cũng nên...Đúng là ý trời !