Danh sách Blog của Tôi

Thứ Tư, 27 tháng 2, 2013

Ngày định mệnh


     Hôm nay , ngày 27.2 ngày Thầy thuốc Gia đình. Một ngày thật ý nghĩa và cao quý. Ngày trọng đại trong đời và tôi kg bao giờ quên .Tôi rất trân trọng và nhớ mãi hình ảnh người BS thanh cao ấy . Cách đây 6 năm về trước , quả thật nguy hiểm. Tôi suýt mất mạng  vì sự khám bệnh "Tắc trách" của Ê Kiếp trực hôm đó. Thậm chí kg cho tôi nhập viện nữa . Cũng may là đổi ca trực , Trời còn thương  cho tôi gặp một BS rất tài giỏi  Khám và Định bệnh cho tôi...  Chuẩn bị "mổ cấp cứu "gấp, nếu châm trễ sẽ nguy hiểm đến tính mạng... Ối trời ơi ! tôi nghe mà lạnh ngắt cả người ...Lúc đó , bên cạnh tôi lại kg có người thân nào, một cảm giác bất an , lo sợ kg gì tả nỗi .Tôi chỉ còn biết chấp tay cầu nguyện cho tôi được bình an , vượt qua kiếp nạn này . Sống chết gần nhau trong gang  tấc...Chỉ chậm 10 phút  thôi là ...
     Ngày xuất viện , tôi tìm gặp vị Bác sĩ  ấy và nói lời cảm ơn vì đã cứu sống mạng tôi . Một nụ cười rất tươi . Một giong nói nhỏ nhẹ rất dễ thương và cũng thật ấm  áp , đã từ chối nhận quà của tôi và cho là cứu người "là trách nhiện nên làm . Đúng là "lương y như từ mẫu". Hình ảnh  ấy tôi luôn nhớ mãi...
     Thật lòng mà nói tôi rất thích ngành này . Trước đây thi vào ĐHYK chỉ thiếu có 1đ là tôi đã trở thành BS rồi.  Người ta nói kg sai "học tài thi phận " có khác. Đôi lúc ngẫm nghĩ cảm thấy tiếc hùi hụi . Bỗng dưng lại chuyển qua ngành khác . Hay là tôi có duyên với ngành nay cũng nên...Đúng là ý trời !
  

Thứ Hai, 25 tháng 2, 2013

Chuyện ngày xưa đó...

     Những ngày xuân trôi qua rất mau ... Tôi đã có một ngày được" tự do" , đi chúc tết  và gặp lại bạn bè thật đúng nghĩa .  Giải toả nỗi buồn lắng đọng của ngày đầu năm. Về lại làng quê thăm lại những cảnh vật xưa kia.  20 năm thời gian thật quá dài . 20 năm tất cả đã thay đổi ,người còn người mất ...và lòng người cũng đã đổi thay. Kg giận kg hờn hay trách cứ điều gì...thắp một nén nhang cho người quá cố...Giờ ngẫm nghĩ và hồi tưởng lại cảm thấy xót xa...Thời gian quả thật đáng sợ vô cùng ?
     Xin hãy chầm chậm trôi...thời gian ơi...Tôi đang giải toả hay tăng thêm nỗi buồn đây?
        Chuyện tình ngày xưa , như cơn mưa trong chiều rơi giá buốt tâm hồn,chuyện tình còn đau,hoang mang chơi vơi ta khóc nhau...
      Từng cơn gió vi vu qua hồn gọi réo tên nhau ôi niềm đau,ngàn kiếp đời vẫn không phai ,chuyện ngày xưa đó...
      Lời bài hát mang nhiều tâm trạng , một mối tình đã xa, đã xa...





Thứ Hai, 11 tháng 2, 2013

Thơ xuân

                                                
                                    Xuân thắm yêu thương khắp mọi miền
                                         Mừng xuân như ý ,vạn niềm tin.
                                        Toàn gia đầy lộc, tròn mơ ước .
                                         Cả họ phát tài, thỏa ý riêng .

                                         Đào ngát hương xa, xuân hạnh ngộ.
                                         Mai tươi sắc tết, sắc đoàn viên.
                                         Chúc xuân thịnh vượng, xuân đầy phúc.
                                         Tài lộc đơm hoa, nở đỏ hiền...
 

                                             Xuân về đâm sắc hoa mai
                                    Hồn thơ ta gởi chen vài cành xuân
                                            Cúc đào cũng hé nhuỵ vàng
                                    Vào xuân năm mới tưng bừng xôn xao
                                             Tâm giao tình bạn đón chào.
                                    Nghe lòng rộn rã đón mừng xuân sang
                                             Nghe lòng như ước mộng vàng .
                                    Như đàn chim én lượn ngang lưng trời.
                                             Ngàn hoa đua nở khắp nơi.
                                    Kết thành đôi bạn tuyệt vời ngày xuân



Thứ Sáu, 8 tháng 2, 2013

Tình ngỡ đã phôi pha...



       ... Về ăn Tết tại quê nhà . Thật quá bất ngờ đối với tôi. Thời gian cũng quá lâu  , đã giúp tôi nguôi ngoai .Nay bỗng dưng xuất hiện... ký ức hiện về , một kỷ niệm buồn da diết. Thời gian lúc đó, tôi cũng  vừa tốt nghiệp ra trường . Tương lai đầy hứa hẹn . Nhưng thật trớ trêu khi chúng tôi kg cùng chung chí hướng . Cảm giác đau khổ tột cùng, giờ nghĩ lại cảm thấy sợ... Nên gặp hay kg? Thời gian ơi! Xin hãy cứ trôi...
     Một "nhà thơ" gởi lời từ giã về quê ăn Tết cùng gia đình , kết thúc một chuyến công tác thật tốt đẹp . Cafe tạm biệt, một cái bắt tay thân ái . Những lời chúc tốt lành . "Hẹn chuyến công tác lần sau . Chú ý giữ gìn sức khoẻ !" Một cảm xúc  thoáng qua . Xin cảm ơn , cảm ơn thật nhiều ...một cái gì luyến lưu trong tôi... Phải vậy không ?
                          Có duyên mới thấy nụ cười.
                Không duyên xin hãy làm người mộng mơ
        Ngày Tết gần kề... Cầu chúc tôi có một cái Tết thật vui và thoải mái ...!?